Anh như một cánh diều hoang
Nối dây em, sợi tơ vàng giữ neo
Bến sông thuyền vững mái chèo
Tữ thơ anh thả sóng reo em cười…
* * *
Diều hoang theo gió muôn nơi
Dây vàng em buộc trọn đời..Hề chi
Biết anh nặng chữ tình si
Cánh diều bay mấy cũng thì chịu em…!!!
HGiang