Thông tin về tác giả Ngô Xuân Tín
Ngô Xuân Tín sinh năm 1943 tại làng Vân Xuyên, Xã Hoàng Vân, Hiệp Hòa, Bắc Giang.
Học hết cấp III tại trường Ngô Sĩ Liên 1963.
1964 làm công nhân nhà máy Phân đạm Hà Bắc.
Nhập ngũ tháng 2/1965. Vào nam chiến đấu 1968.
Chuyển ngành về Xí nghiệp cơ khí số 2 Hà Bắc (thuộc Bộ Xây dựng)năm 1976
Nghỉ chế độ 1990. Hiện ở thôn Dinh Hương, xã Đức Thắng, Hiệp Hòa, Bắc Giang.
Điện thoại : 02403564339
Phần đố
Hai lần ngựa, một lần xe
Sáu lần kiệu rước, thuyền ghe ba lần
Phần nhiều phải dựa vào chân
Hỏi Kiều đi, đứng xa gần những đâu?
Giải đố
Truyện Kiều sách ấy dẫn rồi
Lần từng trang đọc đêm ngồi nghĩ suy
Đời Kiều bao chuyến ra đi
Là ngần ấy chuyền buồn vì thương đau
Bộ hành tảo mộ cùng nhau
Bước lần ngày hội vui sầu ngổn ngang
Tần ngần đứng lặng lệ tràn
Rút trâm vịnh nỗi dở dang kiếp người
Gót sen thoăn thoắt tới nơi
Trăng thanh cùng tỏ những lời thề hoa
Chia phôi đứng ngóng trời xa
Liễu dương cách trở sơn hà vì ai
Bán mình Kiều bước ra ngoài
Lệ hoa lã chã rợn người gió sương
Kiệu hoa đưa đến tú phường
Dấu giao tay áo liệu đường về sau
Gập ghềnh khấp khểnh xe châu
Vâng lời Kiều phải vào lầu Lâm Chuy
Đầu xanh nào tội tình gì
Ôi! Lầu xanh đó, sót vì tuổi xanh
Ở đời còn lắm gian manh
Sượng sùng ra gặp Sở Khanh phỉnh phờ
Cũng liều lẻn bước dẫu ngờ
Ngựa sau, ngựa trước trăng mờ sương đêm
Đường đời lắm nỗi đảo điên
Hầu quan cất gót theo liền sai nha
Đuốc hồng sao điểm kiệu hoa
Về làm vợ lẽ ở nhà Thúc Sinh
Kiều đành sống trọn với tình
Ngờ đâu lại gặp khuyển ưng bắt về
Vực ngay lên ngựa áp kề
Thuyền đi Vô Tích toan bề bẻ hoa
Ngập ngừng một bước bước ra
Rõ người ngồi đó chẳng là Thúc Sinh
Bắt hầu rượu, bắt ra trình
Trì hồ đứng trực vô tình mà đau
Trong gang tấc mà xa nhau
Người vui cười nụ người đau khóc thầm
Thành thân mới bước xuống thuyền
Kiệu hoa lại đón về miền Châu thai
Lầu xanh chốn ấy không sai
Chém cha cái kiếp thói đời quẩn quanh
Bỗng đâu gặp được Từ Công
Kiệu vàng đón rước rực hồng hoa quan
Hồ Tôn Hiến lập mưu gian
Thất cơ Từ đã chết oan não nùng
Kiệu hoa quan ép xuống thuyền
Sông Tiền đường đó dứt duyên Thổ hào
Duyên trời định, nghiệp trời trao
Thuyền quan áp thẳng vớt vào thuyền sư
Sen vàng dạo gót bước ra
Kiệu hoa đón rước cả nhà mừng vui
Mới hay sống ở trên đời
Tâm trong đức sáng đời đời hiển vinh.
18/12/2009
Ngô Xuân Tín