Thu đừng giấu anh trong chiếc lá
Bởi mùa sẽ phai, lá rụng về nguồn
Xin cũng đừng giấu anh trong nỗi nhớ
Khi lá chuyển vàng thu cũng lại rời xa.
Rồi em vẫn tìm anh những đông chiều giá lạnh
Tê buốt con tim trong lá lìa cành
Vấn vương ơi, xin dành mùa sau nhé.
Để gặp em rồi, không còn thấy mênh mang.
Mùa tiếp mùa, trôi theo từng nhịp ánh sáng.
Cung đường xưa thăm thẳm giọt xuân buồn.
Dáng ai đó thấp thoáng làn mưa bụi.
Trong khói lam chiều đượm nỗi nhớ mong.
Sóng ở trong lòng nào ai biết
Thổn thức từng đêm, ta vẫn đợi mùa sang
Gió sẽ đi hoang, đưa mây về khắp chốn
Mải miết gọi mưa rào cho tháng sáu trời xanh.
Nắng dệt ánh vàng lên từng nóc phố
Trên khung cửa sổ đã nhuốm màu thời gian
Ban mai sớm thu về theo cánh gió
Xin anh đừng khép mình khi mùa lại giấu anh!
Hoa Thủy Tiên